F120E3C1Dc Jpeg

Đàn ông “bám váy mẹ” như anh, đừng hi vọng làm chồng tốt!

Anh sai em như sai người giúp việc. Ăn xong, dọn dẹp, gọt hoa quả, pha nước chè là việc của em, cả nhà anh ngồi sum vầy, nói cười, xem tivi, chỉ mình em là hùng hục làm.

Chán nản vì chồng ‘bám váy’ mẹ

Khóc nức nở vì thương mẹ chồng

Rửa bát, nấu cơm, chồng là ai mà không phải làm?

Thì thôi, chồng cứ ngoại tình!

Anh à, em biết, chúng mình đã trải qua 5 năm gian khổ ở bên nhau, bao nhiêu khó khăn, thử thách. Em luôn trân trọng tất cả những giây phút ấy. Cuộc sống của em từ ngày lấy anh đã thay đổi hoàn toàn. Em không còn là cô gái nhu mì, nũng nịu anh nữa. Em đã trở nên cứng rắn, mạnh mẽ và cam chịu hơn nhiều. Vì từ khi em làm dâu, vấp phải những điều tiếng và những đối xử của bố mẹ chồng và chồng, em càng hiểu ra, mình phải nghị lực, phải can đảm. Em cắn răng chịu đựng, nuốt nước mắt vào trong và chấp nhận.

Trước đây em nghĩ, chỉ cần mình sống theo ý mình, thích làm gì mình thích là được, mặc kệ người khác. Nhưng có chồng, có mẹ chồng, em đã không thể làm được điều đó. Em làm gì cũng phải chịu sự điều khiển của anh, của mẹ. Em biết, anh thương em nhưng vì mẹ, chúng mình luôn xảy ra những xích mích không đáng có. Anh không đành lòng để em chịu cảnh khổ sở, nhưng cũng không để mẹ anh phải làm những việc trong nhà. Nên có lúc, em có bầu, em đau ốm, anh cũng mặc kệ để em làm.

Chỉ khi không có mẹ, anh lại ân cần, quan tâm em, lo lắng cho em rồi nói, trước mặt mẹ, anh phải làm vậy cho mẹ vui lòng, anh không muốn mẹ buồn vì bao nhiêu năm nay, mẹ đã buồn nhiều rồi. Em cười nhạt, bỏ qua tất cả mọi việc, chấp nhận vì gia đình yên ấm và không muốn làm anh khó xử.

Đàn Ông &Quot;Bám Váy Mẹ&Quot; Như Anh, Đừng Hi Vọng Làm Chồng Tốt! 3

Anh không kí, không phải vì anh yêu em, còn muốn em ở bên cạnh… Ánh mắt anh liếc sang phía mẹ, thấy mẹ gật đầu… anh lập tức kí, không rơi một giọt nước mắt. (ảnh minh họa)

Rồi, chúng mình có con. Mẹ muốn chăm cháu theo cách của mình trong khi em làm mẹ, lại không hề có quyền quyết định. Em muốn làm thế này, thì mẹ lại bảo em phải làm thế kia. Em muốn mình được chăm con, cho con đi chơi thì mẹ cấm đoán. Anh vì nghe lời mẹ nên hủy cả chuyến bay đi Đà Lạt của chúng mình, không hề hỏi ý kiến của em, mặc cho em hí hửng.

Em khóc suốt bao nhiêu ngày thì anh bảo, chuyện cỏn con đã khóc thì chuyện to tát còn khóc cỡ nào. Có gì mà phải khóc, rằng, mẹ không thích thì thôi, làm vui lòng mẹ. Không có mẹ ở bên cạnh, anh cưng em, chiều em, khiến em vô cùng xúc động. Có mẹ rồi, em cảm thấy cuộc sống này đúng là, chỉ có mẹ và anh, em không có chỗ cho gia đình này.

Anh sai em như sai người giúp việc. Ăn xong, dọn dẹp, gọt hoa quả, pha nước chè, cả nhà anh ngồi sum vầy, nói cười, xem tivi, chỉ mình em là hùng hục làm. Em mệt mỏi đến mức kiệt sức, anh cũng kệ em. Dù em bầu bí, anh cũng đâu quan tâm gì. Mẹ anh bảo, ngày trước mẹ bầu, mẹ tự làm mọi thứ, tự đi khám, có ai đi cùng. Vì ba anh mất sớm, mẹ sinh anh ra không biết mặt ba. Thế nên mẹ càng nghĩ, những việc em làm chẳng là gì so với khó khăn của bà mẹ đơn thân. Đó anh ạ. Em buồn lắm, chán lắm. Anh coi mẹ là báu vật, còn em chẳng là gì của anh cả!

Anh ơi, em lấy chồng chứ không phải về làm giúp việc cho anh, cho gia đình mình. Em hiểu mẹ nên đã nín nhịn, đã cố gắng tất cả, nhưng anh nào có hiểu cho em. Anh có hiếu với mẹ nhưng phải nghĩ làm sao để vui vẻ cả đôi bên. Nếu anh chỉ sống theo lời mẹ, nhìn mẹ để làm thì anh lấy vợ làm gì. Người như anh đâu đủ tuổi để làm chồng, làm cha khi mà chỉ bám váy mẹ? Em chán nản lắm rồi. Em phải li hôn thôi!

Chắc anh nghĩ, ngay đến việc ly hôn, em cũng sẽ không bao giờ dám đúng không? Vì đứa con gái như em nào dám làm điều gì? Em sợ hãi, em dại dột, em nhu nhược đến mức ấy cơ mà… Nhưng em lại dám viết đơn ly hôn, đặt trước mặt anh và mẹ, xin phép mẹ cho chúng mình bỏ nhau, em về nhà ngoại… Thật xót xa…

Anh không kí, không phải vì anh yêu em, còn muốn em ở bên cạnh… Ánh mắt anh liếc sang phía mẹ, thấy mẹ gật đầu… anh lập tức kí, không rơi một giọt nước mắt. Còn em, cổ họng nghẹn đắng, nuốt đau thương vào trong lòng. Cuối cùng thì, việc ly hôn cũng là do… mẹ chồng em quyết, phải không anh? Thật đớn hèn, đàn ông như anh, bao giờ mới trưởng thành?

Eva tám là nơi chị em tâm sự, chia sẻ những câu chuyện, những vấn đề khúc mắc về hôn nhân, gia đình, cuộc sống, những kinh nghiệm kinh doanh, làm giàu.

Hãy gửi tâm sự về địa chỉ chiase@khampha.vn để nhận được những góp ý cũng như những ‘cao kiến’ chân thành của chị em.

Bài viết của các bạn sẽ được chọn đăng tải trên chuyên mục nếu phù hợp quy chuẩn nội dung và sẽ được bảo mật thông tin cá nhân.

Đàn Ông &Quot;Bám Váy Mẹ&Quot; Như Anh, Đừng Hi Vọng Làm Chồng Tốt! 4 Bộ mặt thật của người vợ hiền thảo 10 năm chồng tôn sùng Bất ngờ thay khi nghe tin vợ anh vẫn dửng dưng, cô ấy đi đi lại lại rồi nói thẳng với anh “Mẹ ốm nặng lắm rồi, lại giai đoạn cuối,…
Đàn Ông &Quot;Bám Váy Mẹ&Quot; Như Anh, Đừng Hi Vọng Làm Chồng Tốt! 5 Mệt mỏi vì mẹ chồng và mẹ đẻ suốt ngày cãi nhau Người ta bảo, con gái lấy chồng gần, có bát canh cần cũng mang cho. Ông bà ta xưa cũng nghĩ, lấy chồng gần sẽ hạnh phúc vì có bố…
Đàn Ông &Quot;Bám Váy Mẹ&Quot; Như Anh, Đừng Hi Vọng Làm Chồng Tốt! 6 Phát hiện bí mật tày đình của chồng nhờ camera giấu kín Nhắm mắt để cố ngủ lại, tôi lại thấy hình ảnh tôi nằm trong bệnh viện sinh con, anh ta vẫn vui vẻ cùng nhân tình mà tôi đau lắm.

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *